Một con đường lầy lội quanh co trải dài tít tắp. Trên con đường nhỏ, một nhóm người đang dốc hết sức lao như bay về trước.
Trong mảnh tĩnh lặng, tiếng bước chân vội vàng lộn xộn quanh quẩn khắp không gian.
Trong bóng tối xoè tay không thấy năm ngón, thấp thoáng có thể nhìn thấy gian tứ hợp viện. Trước cổng có treo hai ngọn đèn lồng một trắng một đỏ tỏa ra ánh sáng âm u, thoạt nhìn hết sức quái đản kinh dị.
Ôn Giản Ngôn vừa lao về trước bằng tốc độ nhanh nhất vừa tranh thủ thời gian ngoảnh về sau.
Cách đó không xa, một nữ thi toàn thân đỏ rực đứng thẳng. Bước chân của nó thong thả cứng đờ, từng bước từng bước tiến về phía họ.
Màu đỏ có vẻ cực kỳ chói mắt trong tối, âm trầm đáng sợ đến cực điểm, chỉ nhìn từ xa cũng đủ khiến cho toàn thân người ta tê dại.
Mặc dù bởi vì khoảng cách xa xôi nên không thể trông rõ ngũ quan thi thể, nhưng khác với ký ức, lần này Ôn Giản Ngôn có thể thấy rõ khuôn mặt nữ thi đã không còn bị bóng tối đặc quánh như mực bao phủ…
Nói cách khác, nữ thi váy đỏ đã mua được “mặt” ở tầng ba rồi.
Nếu như phán đoán khi trước của hắn là đúng, vậy thì chỉ e nữ thi đã hoàn chỉnh hơn trước mặt còn đáng sợ hơn lúc ở tầng hai.
“…”
Sau khi ý thức được điểm này, sống lưng Ôn Giản Ngôn chợt toát mồ hôi lạnh.
Hắn không dám nhìn nhiều, vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887027/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.