Trước quầy thu ngân, Tô Thành và những người khác lo lắng chờ đợi.
Chẳng mấy chốc, một loạt tiếng bước chân dồn dập từ trong phòng tối vọng lại, lao thẳng về hướng này!
“Bọn họ đã trở lại!” Trương Vũ đè thấp giọng nói.
Lời hắn vừa dứt, mấy người Kỳ Tiềm vọt thẳng vào trong luồng sáng. Mặc dù nhìn qua có chút chật vật, song cũng không có việc gì.
“Thành công chứ?” Trương Vũ nghênh đón.
Tô Thành cũng vội vàng tiến đến nhìn Ôn Giản Ngôn trong lòng An Tân:
“Cô ấy thế nào?”
Dưới sự hỗ trợ của An Tân, Ôn Giản Ngôn ngồi xuống gần chỗ đèn dầu nhất.
Hàng mi của hắn rủ xuống, mặt cắt không còn hột máu, trông nhợt nhạt đến đáng sợ, cả người lạnh băng như xác chết, như thể sinh mệnh vẫn đang bị rút cạn khỏi cơ thể. Hắn thở hổn hến lắc đầu, đáp bằng chất giọng suy yếu:
“… Vẫn ổn.”
Hắn hít một hơi thật sâu: “Chờ đã.”
Lần này bọn họ không dùng tế phẩm có thể chia sẻ thương tổn, dù sao bây giờ cũng chỉ còn nửa nén hương cuối cùng, kể cả có dùng cũng vô ích.
Do đó tác dụng của hương lần này không phải cúng tế, mà nó được dùng để dụ “khách hàng” vào trong phòng tối, bắt đầu tiến hành lễ cúng ở nơi gần ngôi mộ nhất.
Chỉ cần việc cúng bái bắt đầu, “con đường” có tính trói buộc càng mạnh nhưng điều kiện cũng càng hà khắc hơn sẽ xuất hiện.
Tiếp theo, việc họ cần làm là dùng các cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887025/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.