Ánh sáng từ ngọn đèn dầu bao phủ lấy quầy thu ngân, đám người Kỳ Tiềm lo lắng đứng chờ.
Tiểu đội Quất Tử Đường cầm nến đỏ, Ôn Giản Ngôn cầm giá nến, dầu đèn dự phòng của tiểu đội họ cũng đã bổ sung vào trong đèn dầu. Có thể nói rằng, hiện tại trong tay bọn họ không còn bất kỳ nguồn sáng di động nào.
Kể cả có đi chăng nữa thì họ cũng không có nhiều nhân lực để di chuyển.
Tất cả những gì Kỳ Tiềm và những người khác làm được lúc này là chờ đợi.
Bên trong cửa hàng tối tăm im ắng, từng giây từng phút dài quá đỗi.
Bởi vì tầm nhìn bị chặn nên mọi âm thanh và thay đổi cách đó không xa đều tác động mạnh lên thần kinh của mọi người.
Chẳng biết đã qua bao lâu…
Đột nhiên từ trong bóng tối có tiếng bước chân dồn dập.
“?!”
Mọi người giật mình, vội vàng ngoảnh đầu nhìn về hướng âm thanh. Chỉ thấy hai bóng người một trước một sau lau thẳng vào quầy.
Đó là Ôn Giản Ngôn và Vệ Thành.
Sắc mặt cả hai tái nhợt, thở hồng hộc như đã trải qua một chuyện gì đó cực kỳ nguy hiểm và đáng sợ.
Vừa xông vào quầy thu ngân chưa được mấy bước, Ôn Giản Ngôn đang lao về trước đột nhiên như bị rút cạn sức lực, lảo đảo ngã xuống.
“Ôn Ôn! Em không sao chứ?”
An Tân giật mình, vội vàng đưa tay đỡ lấy hắn để hắn không bị ngã xuống dưới đất.
“…” Ôn Giản Ngôn vịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887023/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.