Dưới quầng sáng đỏ chẳng lành, Ôn Giản Ngôn và Vệ Thành đứng chờ tại chỗ.
Mặc dù khoảng cách giữa họ và “khách hàng” không quá xa, nhưng có lẽ vì song phương bắt đầu xung đột nên bóng tối xung quanh đậm hơn và đặc quánh. Ngoại trừ ánh nến yếu ớt thỉnh thoảng lập loè thì họ hoàn toàn không thể nhìn thấy những gì đã xảy ra ở hướng đó.
Tiếng bước chân, tiếng ho khan, tiếng vang quỷ dị của đạo cụ kích hoạt… vô số âm thanh hoà lẫn vào nhau, vang vọng trong bóng tối khiến mọi người run sợ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Trí tưởng tượng của con người trở nên sinh động hơn trong bóng tối, như thể những mối nguy hiểm vô hình rình rập ở mọi ngóc ngách xung quanh, từng giây trôi qua mọi thứ lại trở nên tồi tệ, sự chờ đợi cũng trở thành nỗi dày vò khác thường.
Sợi dây vô hình từ từ căng ra, như thể ngay giây tiếp theo sẽ đột nhiên đứt đoạn mà không hề báo trước.
Theo thời gian trôi qua, bóng tối dần dần tan biến, hệt như làn sương từ từ tiêu tan trong buổi sớm mai.
Rào cản che mắt hai người chậm rãi mất đi tác dụng. Từ bộ bàn ghế màu đỏ được xếp ngay ngắn cho đến quầy thu ngân được ánh đèn dầu bao phủ cách đó không xa, tất cả bắt đầu chậm rãi hiện ra trước mặt.
Mùi hôi thối, âm u, lạnh lẽo cũng dần dần biến mất, nhiệt độ bên trong cửa cũng dần trở lại bình thường.
Tuy rằng không biết chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887022/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.