Dưới ánh đèn dầu tù mù, biểu cảm của Ôn Giản Ngôn không có chỗ nào để chê, dường như thật sự rất muốn biết ý kiến của Mộc Sâm là thế nào.
Tuy nhiên chỉ có Mộc Sâm mới nhìn được ra bộ mặt gian xảo ẩn dưới vẻ ngoài tưởng chừng như vô hại đó.
Như thể đối phương đã sớm biết gã xuất phát từ một nguyên do nào đó mà phải e dè, chỉ dùng đôi ba câu đã khiến gã nghẹn họng không thốt nên lời.
“…”
Vẻ mặt Mộc Sâm vặn vẹo, nhưng cuối cùng gã chỉ đành nén giận cắn răng làm thinh.
“Ý của cô là, khách hàng mua thứ gì đó trong những bức tranh, chúng ta buộc phải tiến vào trong tranh mới tìm thấy được đạo cụ then chốt?” Quất Tử Đường nhìn Ôn Giản Ngôn, nghiêng đầu như có điều suy ngẫm: “Đúng là ý tưởng thú vị.”
Đoạn, cô quay sang nhìn bức tranh treo đằng sau.
Bên trong khung tranh đỏ tươi loang lổ, ba bóng người đen xì vẫn bất động, chỉ có khuôn mặt bóng người ở giữa là dần rõ ràng, càng ngày càng giống Ngô Á, song nụ cười cứng đờ quái gở nhìn kiểu gì cũng thấy âm trầm kinh dị.
Ngô Á đứng cạnh nhìn chằm chằm bức tranh trước mắt, biểu tình căng thẳng, sắc mặt tái mét, hiển nhiên đang chịu rất nhiều áp lực tâm lý.
Suy cho cùng, ai cũng biết rằng sau khi “khách hàng” rời đi sẽ có một đợt lời nguyền khủng khiếp xuất hiện trong các cửa hàng.
Và giờ đây, y hiển nhiên là đối tượng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886997/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.