Trong khi Ôn Giản Ngôn đến phòng điều trị thì mấy người Tô Thành và Luce tiến hành thăm dò độ sâu của hành lang.
Hành lang rất tối, thoạt nhìn giống như không có điểm dừng, đen xì tựa như ngôi mộ, dù có ném một viên đá vào trong cũng không thể nghe thấy tiếng rơi.
Đám người càng thêm cẩn thận thả nhẹ bước chân, đi sâu vào trong hành lang.
Đúng như những gì Ôn Giản Ngôn đoán, phòng điều trị nằm ở phía trước của hành lang tòa Tây, diện tích chiếm đóng không rộng, chẳng mấy chốc mà cả nhóm đã đi qua.
Và xa hơn nữa là một khu vực vô định sâu không thấy đáy.
Sau khi đi về phía trước được một lúc, một cánh cửa sắt đóng chặt xuất hiện giữa bóng tối mờ ảo.
Mọi người nhìn nhau rồi lặng lẽ tiến tới.
Cánh bằng sắt đã bị khóa chặt, bên cạnh có treo bảng tên bằng sắt. Tuy nhiên không biết có phải cố ý hay vô tình mà chữ viết bên trên đã hoen gỉ, hoàn toàn không thể đọc được hàng chữ chính xác.
Quan trọng nhất là nó không hề xuất hiện trên bản đồ.
Điều này thật khó lý giải.
Tô Thành thử đẩy cửa sắt.
Cánh cửa khóa chặt đứng sừng sững trong bóng tối.
Mặc dù đã đoán trước được kết quả, thế nhưng Tô Thành vẫn kìm không được buông tiếng thở dài.
Thành thật mà nói, nếu lúc này có Ôn Giản Ngôn ở đây thì tốt quá.
Một sợi dây thép nhỏ nhoi trong lòng bàn tay linh hoạt cạy mở ổ khoá một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886921/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.