“Rầm!”
Cánh cửa bị đẩy mạnh từ bên ngoài, nhân viên mặc bộ quần áo Ộp Ộp xông vào.
Căn phòng tối tăm trống trải không có lấy một bóng người.
“Tích tích tích…”
Thiết bị dò tìm vẫn đang phát ra âm thanh tích tích chói tai, hơn nữa còn có xu hướng gia tăng âm lượng.
Ộp Ộp cầm dụng cụ cổ quái tiến lên, dừng chân trước ghế.
Âm thanh “tích tích” đã tập trung thành tiếng ồn sắc nét rõ ràng, giống như con dao sắc nhọn đâm thẳng vào não.
Nó cúi đầu nhìn chiếc ghế trống không.
Trên bề mặt ghế là một tấm bảng công tác bị gỡ khỏi áo được đặt chỉnh tề.
Ộp Ộp vươn tay cầm thẻ công tác rồi bấm nút tắt thiết bị phát ra âm thanh tích tích bén nhọn, đoạn nó quay đầu nhìn những người khác, chậm rãi lắc đầu.
Đã chạy.
Mà trong góc tối, cùng với đạo cụ tàng hình có hiệu lực, Ôn Giản Ngôn nín thở dựa lưng lên vách tường.
Hắn đã đoán đúng.
Sở dĩ nhóm Ộp Ộp kia có thể tìm được hắn, e rằng là nhờ tấm thẻ công tác trên người.
Bởi vậy ngay khi đối phương chuẩn bị phá cửa xông vào hắn đã tháo thẻ công tác và đặt lên ghế, đồng thời kích hoạt đạo cụ tàng hình rồi đứng ở trong góc phòng, nơi hắn sẽ không bị chúng chạm vào.
Ôn Giản Ngôn thầm liếc cánh cửa mở toang sau lưng Ộp Ộp.
Hành lang trống trải không người vô cùng thích hợp để chạy trốn.
Nhưng hắn không làm điều đó mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886882/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.