Edit: Fang
Beta: Wendy
“Sao lại không được, cậu có biết một người chơi sở hữu kĩ năng trị liệu bình thường sẽ được bao nhiêu công hội tranh giành không? Giá trị của cậu cao hơn bọn họ nhiều, là con người thì sẽ không từ chối cậu.
Nhưng tiền đề là thế lực mà cậu chọn phải biết làm người, không làm ra chuyện mất nhân tính.
Nếu bản thân cậu đã có phán đoán thì tôi cũng không nói thêm nữa, lúc đàm phán nhớ cẩn thận ứng phó, đừng để lộ quá nhiều.
Rồng không bảo vệ được kho báu sẽ bị tàn sát.”
Ô Bất Kinh ngắt điện thoại rồi lại nhìn tay trái tay phải của mình.
Cậu ta chậm rãi nắm tay lại, cảm thấy Ngụy đại ca nói có lý.
Trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết!
***
***
Ngân Tô rời khỏi chỗ Khang Mại, lái xe đến Cục điều tra một chuyến.
Cô không đi vào, chỉ để lại một bức thư ở chỗ bảo vệ.
Bức thư nhanh chóng được đưa tới tay Nghiêm Nguyên Thanh.
“Ai đưa tới thế?”
“Cô gái mà lúc trước ngài tiếp đón ở cổng.” Người đưa thư nói: “Bảo vệ nói là thấy cô ấy với ngài từng ra vào cùng nhau nên mới nhận thư.”
Tô tiểu thư?
“Tôi biết rồi.”
Nghiêm Nguyên Thanh đợi người đưa thư rời đi rồi mới mở bức thư ra, trong thư không có gì khác, chỉ có một chiếc huy hiệu.
Là huy hiệu của Cục điều tra.
Nghiêm Nguyên Thanh lật mặt sau, mặt sau bị ăn mòn nghiêm trọng mơ hồ có thể nhìn thấy một dòng chữ, là tên.
Tô tiểu thư lấy được nó từ đâu?
Nghiêm Nguyên Thanh gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058246/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.