Edit: Fang
Beta: Wendy
Lúc Ngân Tô tới thì Khang Mại không ở đó, Ô Bất Kinh có thẻ vào cổng do Khang Mại đưa nên dẫn cô đi thẳng lên tầng.
Ô Bất Kinh ra ngoài giải quyết công việc nên Bồ Thính Xuân cũng đang nghỉ ngơi.
Bồ Thính Xuân có một phòng nghỉ riêng, nói là phòng nghỉ nhưng lại giống một căn nhà hơn.
Có phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp và nhà vệ sinh, đầy đủ tiện nghi.
Trong phòng khách còn có một cái cửa sổ sát sàn rất lớn.
Chỉ là… hơi hồng.
Ngân Tô cảm thấy mình như bước vào một thế giới toàn màu hồng, ngay cả không khí cũng có mùi hường phấn ngọt ngào.
“Tô tiểu thư, mời ngồi.” Bồ Thính Xuân gạt đồ trên sofa sang một bên rồi vội vàng đi rót nước.
“Không cần phiền phức như vậy.” Ngân Tô ra hiệu Bồ Thính Xuân không cần rót nước: “Tôi đến để xem tiến độ.”
Bồ Thính Xuân vẫn rót nước rồi đặt xuống trước mặt Ngân Tô, con ngươi sáng lên lấp lánh: “Có Ô tiên sinh giúp đỡ, chỉ còn một viên cuối cùng thôi, nhiều nhất ba ngày là có thể dung hợp xong tinh thạch, nhưng về sau vẫn cần một ít thời gian, có lẽ còn phải một tuần nữa.”
Nói xong, Bồ Thính Xuân còn không quên khen Ô Bất Kinh một câu: “Ô tiên sinh lợi hại lắm!”
Ô Bất Kinh được khen cũng ngại, khiêm tốn xua tay: “Cũng không lợi hại đến vậy… Có thể giúp được là tốt rồi.”
“Quả thực kĩ năng của cậu rất lợi hại đấy.” Ngân Tô nói: “Tuy rằng thực lực của cậu chẳng ra làm sao.”
Ô Bất Kinh: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058245/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.