Edit: Sơ
Beta: Wendy
Nửa tiếng sau, Mâu Bạch Ngự trở lại thuyền: “Bọn họ đều bị bắt tới từ những nơi khác nhau.”
Vừa rồi trong lúc nói chuyện, Mâu Bạch Ngự phát hiện bọn họ vẫn cho mình là người còn nhóm người chơi bọn họ lại là dê, nên nhóm người đó tỏ ra vô cùng sợ hãi.
Thử nghĩ xem một người bình thường trông thấy một đám dê đứng thẳng hai chân đi lại chẳng khác nào con người là chuyện khủng khiếp cỡ nào.
Đáng tiếc là trên người nhóm ‘dê’ mới tới này không có thêm manh mối hữu dụng nào nữa.
Tô Nguyệt Thiền cũng quay trở lại: “Tô tiểu thư, phải xử lý bọn họ như thế nào?”
“Chút chuyện nhỏ này không cần hỏi tôi, mấy người tự xử lý đi.”
“Dạ.”
***
***
Bến tàu cửa thôn.
Hai nhóm người đã ngưng chiến, cả hai bên đều có người bị thương. Giờ phút này mỗi nhóm đứng một bên, nhìn chằm chằm nhau.
Trưởng thôn không biết bị ai cào hai cái, trên mặt với trên cổ đều bị thương, ngay cả quần áo cũng bị xé rách.
“Thuyền…”
“Thuyền đến rồi!”
Trên mặt sông, bóng mờ từ xa tiến lại gần, dần lộ ra hình dáng cụ thể.
Là thuyền của đội chó săn.
Đội chó săn về quá muộn, lúc này tất cả mọi người đều đã quên chuyện đánh nhau vừa nãy, nhao nhao đứng dậy chạy đến cạnh bờ sông, rướn cổ nhìn ra xa.
“Sao lại không thấy ánh đèn?”
“Có thấy người không?”
“Lần này bọn họ mang về bao nhiêu dê? Tôi có thể được chia một con không?”
“Cuối cùng cũng tới!”
Con thuyền lướt trên mặt sông, không có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058234/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.