Edit: Sơ
Beta: Wendy
Ban đêm.
Thôn dân của thôn Dương nghỉ ngơi rất sớm, bọn họ không tìm thấy manh mối gì về quy tắc trong thôn nên cũng không biết buổi tối có cấm kỵ gì không.
Vậy nên Tô Nguyệt Thiền đích thân dẫn người đi tới trước cửa thôn.
“Đội trưởng, treo thật sao?”
Thi thể của thôn dân kia đã được mang đến cửa thôn, đội viên vác thi thể có chút do dự.
Trước giờ bọn họ chỉ thấy mỗi người chơi bị treo… Sao giờ lại ngược lại rồi?
Tô Nguyệt Thiền: “Treo đi.”
Đội trưởng cũng đã nói như vậy rồi, đội viên cũng không dám chống lại mệnh lệnh, cầm sợi dây thừng thuận tay lấy trong thôn ra, buộc chắc thi thể, treo lên trên đền thờ.
Nhìn bóng người màu đen bị treo lủng lẳng trên đền thờ.
Tâm trạng đội viên vô cùng phức tạp, hình như hướng phát triển của sự việc có chút sai sai…
***
***
Phía bên kia.
Mâu Bạch Ngự cũng mang theo đội viên, ngồi xổm bên ngoài nhà Cao Nhị.
Dê của Dương Đại Phong bị nhốt trong nhà, muốn vào giết cũng khá phiền.
Còn dê nhà Cao Nhị thì lại nhốt trong bãi nhốt dê ngoài nhà.
“Đội trưởng, giết hết thật sao?” Đội viên hỏi dò Mâu Bạch Ngự.
“Ừ.” Mâu Bạch Ngự đưa cho đội viên một con dao bổ củi: “Dùng cái này, lát nữa giấu vào trong nhà Dương Đại Phong.
“…”
Đội viên nhận lấy dao bổ củi, nhìn bãi nhốt dê cách đó không xa, ước lượng con dao trong tay rồi leo tường vào trong.
Đầu tiên anh ta dùng kỹ năng khống chế đám dê, sau khi tiến vào bãi nhốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058217/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.