Edit: Sally
Beta: Wendy
Sương mù trắng bao phủ cả khu vực.
Ngu Chi bị bao phủ bởi làn sương trắng, lúc này làn sương trắng còn hơi loãng, cô ta có thể lờ mờ nhìn thấy phía trước có người, cùng với… một gốc cây quái dị, là một cây đại thụ màu đen quỷ dị.
Cành cây của đại thụ giống như con rắn đang uốn éo, đung đưa trái phải trên không trung.
Mà dưới gốc cây đại thụ…
Là đám người Tô Hảo Hảo…
Ngu Chi cảm giác như cơ thể mình đang tan biến, giọng nói của cô ta dường như không thể xuyên qua màn sương trắng, người ở bên đó hoàn toàn không nghe thấy được.
Bên cạnh cô ta là Vương Đức Khang giả và Mạt Lị.
Cô ta tưởng rằng Vương Đức Khang giả trước đó mang cô ta chạy khắp nơi là đang tránh né bọn quái vật và làn sương mù đen kia, ai biết được anh ta thế mà lại đang đi tìm Mạt Lị.
NPC Mạt Lị này có khả năng là hơi khác so với những NPC khác. Cô ta cũng không như những NPC khác, ngã xuống đất rồi trở thành chất dinh dưỡng của Trình Diệu Dương.
Cô ta vẫn rất ổn lúc Vương Đức Khang giả tìm thấy cô ta.
“Răng rắc ——”
Vương Đức Khang giả vặn gãy cổ Mạt Lị, giật lấy một tấm thẻ tỏ tình dính máu rồi từ dưới đất bò qua.
Trong làn sương trắng, Vương Đức Khang giả và Ngu Chi có cảm nhận giống nhau.
Nhưng Vương Đức Khang giả trước đó không bị thương, tình trạng của anh ta tốt hơn Ngu Chi rất nhiều, ít nhất anh ta còn có thể cử động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058183/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.