Edit: Sally
Beta: Wendy
Trại huấn luyện nằm ở trung tâm của toàn bộ phó bản, lúc này cực kỳ yên tĩnh.
Ba người Ly Khương, Tạ Bán An và Ô Bất Kinh hoán đổi vị trí, Ly Khương vẫn tiếp tục đứng bên cửa sổ quan sát.
Ô Bất Kinh mất chiếc ô bảo hộ, lúc này chỉ có thể đứng sát bên cạnh Tạ Bán An.
“Sương mù đen bên ngoài hình như đã tan đi một ít rồi.” Ly Khương phát hiện làn sương đen đang chảy về một phương hướng nào đó, sương mù đen tan đi càng ngày càng nhiều, đã có thể nhìn thấy bóng dáng tòa nhà phía xa.
Mà những tòa nhà đó đang dần dần biến mất…
Tạ Bán An: “Có phải là Tô tiểu thư…”
Ly Khương: “Có lẽ là vậy.”
“Chúng ta phải đợi mãi ở chỗ này à?” Thần kinh Ô Bất Kinh căng thẳng, a… a… a…, thật là muốn đi tìm đại lão quá đi!
“Ra ngoài cũng rất nguy hiểm.” Tạ Bán An nói: “Những quái vật kia giống như đều biến mất hết, chỗ này tạm thời an toàn, chúng ta vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ thì tốt hơn.”
Ngược lại Ly Khương muốn đi hỗ trợ nhưng trước đó đã bị Ngân Tô từ chối một lần rồi.
“Nhìn lại đi kìa…”
Ly Khương còn chưa kịp nói xong thì phát hiện sau khi tòa nhà biến mất, lại xuất hiện sương mù trắng, sương mù trắng đang men theo dấu vết của tòa nhà biến mất, lan rộng về hướng này.
Sương mù trắng…
Làn sương mù trắng này rất giống với loại sương mù bên ngoài của mỗi bản đồ, nhưng chúng sẽ không tiến vào bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058182/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.