Edit: Sally
Beta: Wendy
Ngay lúc Tạ Bán An đang thắc mắc thì cửa phòng chứa đồ mở ra, Ngân Tô từ bên trong bước ra.
Váy hoa nằm trên kệ kim loại, như một con cá chết.
Nhưng từ tròng mắt đang chuyển động với lồng ngực phập phồng của cô ta thì có thể xác định rằng cô ta vẫn còn sống.
Ngân Tô tiện tay kéo một mảnh vải trên quầy bên cạnh ra, dùng sức lau vết máu dính trên ống thép.
“Tô tiểu thư, cô ta…”
“Chưa chết.”
“…”
Nhìn ra được.
Nhưng mà, cô đã làm gì cô ta ở trong đó thế? Cái này… Cái tư thế này… Biểu cảm này…
A…!
Thật là quỷ dị quá đi!
Váy hoa không nói dối, cô ta muốn cướp thẻ tỏ tình của Tạ Bán An, cô ta thực sự muốn cậu ta chết.
Nhưng…
Ngân Tô: “Thẻ tỏ tình chính là chìa khóa để qua ải, chỉ có điều không phải là hình dạng bây giờ.”
Ly Khương: “Là phải biến thành màu hồng trước sao?”
“Ừ.”
“Nhưng phải làm sao biến thành màu hồng được? Dù chúng ta có làm gì đi chăng nữa, những thứ này…” Ánh mắt Tạ Bán An liếc qua đoàn người yêu bên cạnh, “Thẻ tỏ tình không có bất kỳ thay đổi nào cả. Cũng không thể giống như Tô tiểu thư đã nói… Thực sự phải khiến bọn họ thể hiện “cảm động” ra chứ?”
Ngân Tô: “Sao lại không thể được? Chẳng lẽ cái này không phải là tinh thần cống hiến à? Sự tận tâm và chân thành lại không phải là cống hiến à? Lúc giảng viên giảng bài, mấy người đều không nghe kỹ à? Phải học cách hiểu và áp dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058175/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.