Edit: Sally
Beta: Wendy
“Tô tiểu thư…”
Ly Khương vừa khóc bù lu bù loa vừa chạy tới, bị cảnh tượng trước mắt làm giật mình.
Đỗ Khả Doanh nằm rạp trên mặt đất, trên mặt đất đổ rất nhiều chất lỏng màu đỏ… Cô ta vô cùng chật vật, trên mặt và trên người đều có vết bẩn giống nhau.
Ô Bất Kinh núp sau một cây cột gần đó, còn người yêu của cậu ta thì ngược lại đứng một bên với vẻ mặt lạnh nhạt như một người không liên quan gì.
Ngân Tô ném ly trà sữa rỗng đi, nhìn Ly Khương đang rơi nước mắt không ngừng có chút đau lòng: “Sao vậy?”
“Tôi không cảm nhận được Tiểu An nữa!” Ly Khương lau nước mắt, vội vàng nói: “Tôi vừa mới tìm một vòng cũng không thấy cậu ấy, tôi có cảm giác… cậu ấy đã xảy ra chuyện rồi.”
Ly Khương đi cùng với Tạ Bán An.
Nhưng sau khi bọn họ bước vào một cửa hàng, lại bước vào chỗ khác nhau, bọn họ cũng không ra ngoài cùng một lúc, lúc cô ấy ra ngoài thì không cảm nhận được Tạ Bán An nữa.
“Biến mất ở đâu?”
Ly Khương chỉ về phía trước: “Bên kia.”
Ngân Tô suy nghĩ một chút rồi xách Đỗ Khả Doanh đang chật vật lên, “Đi xem xem.”
…
…
“Cô ấy là người yêu của cậu, mọi thứ cô ấy muốn cậu đều phải thỏa mãn cô ấy vô điều kiện…”
Tạ Bán An đứng trong một vùng bóng tối, bên tai cậu ta không ngừng vang lên một giọng nói.
Không… Không đúng.
Có thể đáp ứng yêu cầu của người yêu nếu hợp lý nhưng không phải vô điều kiện.
Giảng viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058174/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.