Edit:
Beta: Yan
“Chúng ta chia tay đi.”
Tôn Tâm Di dừng lại, chầm chậm quay đầu về phía Ngân Tô, không thể tin hỏi: “Cậu… Cậu nói cái gì?”
“Chúng ta chia tay đi.” Ngân Tô lặp lại.
Sắc mặt Tôn Tâm Di sa sầm: “Vì sao? Sao lại muốn chia tay?”
Ngân Tô: “Cậu quá xấu.”
Hiển nhiên Tôn Tâm Di rất kinh ngạc với lý do này, cô ta mấp máy môi mấy lần, cuối cùng cũng chỉ nói ra được vài chữ: “… Cái…cái gì?”
Ngân Tô kiên nhẫn lặp lại: “Vì cậu xấu xí đó.”
Tôn Tâm Di: “…”
Tôn Tâm Di cứng đơ người, biểu cảm trên khuôn mặt như bị đóng băng.
Ngân Tô đợi vài giây, thấy Tôn Tâm Di không trả lời, cô vừa định giơ tay, khung cảnh trước mắt đột nhiên thay đổi, cô lại đứng ở ngoài cửa.
“…”
Vậy là, chỉ cần không đi đúng với kịch bản gốc thì sẽ tự động sửa lại?
Lần này Ngân Tô không đi vào ngay, mà lấy quái vật Nhị Lang ra, quái vật Nhị Lang còn chưa rõ tình hình đã bị Ngân Tô kéo vào bên trong.
Quái vật Nhị Lang loạng choạng đi vào phòng, căn phòng màu hồng đầy nữ tính, khuôn mặt đầy tức giận của quái vật Nhị Lang thay đổi: “Nơi này…”
Đây là phòng của Tôn Tâm Di!
Cậu ta tới đây hai lần…
Không thể lầm được!
Tâm Di!
Quái vật Nhị Lang nhìn vào phòng, thấy một bóng lưng ngồi trên giường, mắt cậu ta ngập tràn sự kinh ngạc.
“Tâm Di!”
Dường như Tôn Tâm Di không nghe thấy âm thanh, không quay đầu lại.
Khoảng năm, sáu giây sau, Tôn Tâm Di mới chậm rãi quay đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058158/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.