Edit: Mèo lười
Beta: Wendy, Yan
Tiếng đánh nhau ở bên ngoài đường phố mới vừa rồi đã biến mất, bọn họ phải chạy đến bên ngoài mới nhìn thấy rõ Ngu Chi.
Ngu Chi quỳ một chân xuống đất, cánh tay bị thương, máu đang từ đó chảy xuống.
Vương Đức Khang thì không rõ tung tích.
Có lẽ Ngu Chi đã nhận ra họ tới nên quay đầu nhìn họ rồi thu lại tầm mắt.
“Ngu tiểu thư, cô không sao chứ?” Ly Khương hỏi một câu.
“Không sao.”
“…Vương Đức Khang đâu?”
“Chạy rồi.” Ngu Chi xử lý cánh tay đang chảy máu trước.
Ly Khương thăm dò hỏi: “Sao các cô lại đánh nhau vậy?”
“Tối hôm qua Vương Đức Khang tấn công tôi.” Ngu Chi không có ý giấu diếm, nói thẳng: “Nhưng anh ta lại chạy mất, sáng nay tôi nhìn thấy anh ta trong phòng Hồ Cầm. Bên trong, Hồ Cầm nằm trên mặt đất… Hồ Cầm thế nào rồi?”
Ly Khương: “Hồ Cầm đã chết được một khoảng thời gian rồi… Cô không biết sao?”
Ngu Chi khẽ nhíu mày.
Cô ta chỉ nhìn thấy Hồ Cầm nằm trên mặt đất, Vương Đức Khang đang cúi xuống muốn làm gì đó nên cô ta liền động thủ, chưa kịp kiểm tra tình trạng của Hồ Cầm.
“Đã chết từ lâu? Chắc chắn không?”
Ly Khương gật đầu, rất chắc chắn, Hồ Cầm tuyệt đối không phải là vừa mới chết.
Nếu là Vương Đức Khang giết người thì tại sao anh ta lại quay lại hiện trường? Chứng cứ để lại ở hiện trường sao?
Họ không thể xác định rằng Hồ Cầm có do Vương Đức Khang giết hay không, nhưng khi Ngu Chi bị tấn công, cô ta rất chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058151/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.