Edit: Fang
Beta: Wendy
Một năm cứ như vậy trôi qua.
Lớp mười hai mọi người đều bận chuẩn bị thi đại học, cậu ta và Tôn Tâm Di cũng không ngoại lệ, bọn họ muốn thi vào một trường đại học tốt, cách thành phố này và Trình Diệu Dương càng xa càng tốt.
Nhưng đến học kỳ cuối cùng, Trình Diệu Dương không đi học, giáo viên nói Trình Diệu Dương thôi học rồi.
Tại sao thôi học thì bọn họ không biết, nhưng Trình Diệu Dương không đến trường là một chuyện tốt đối với cả cậu ta và Tôn Tâm Di.
Bọn họ cho rằng cuối cùng cũng thoát khỏi sự dòm ngó của Trình Diệu Dương, có thể yên tâm học hành, đợi tốt nghiệp là có thể rời khỏi đây hoàn toàn.
Học kỳ cuối cùng, cuộc sống của bọn họ chỉ còn việc học, dường như ba chữ Trình Diệu Dương đã hoàn toàn rời khỏi cuộc đời của bọn họ.
Nhưng bọn họ quá coi thường mức độ điên khùng của Trình Diệu Dương.
Sau khi thi đại học xong, cậu ta và Tôn Tâm Di hẹn nhau đi leo núi, trên núi có một cái cây tình yêu, Tôn Tâm Di muốn đi cầu nguyện từ rất lâu rồi.
Cậu ta không tin những thứ này, không cho rằng một cái cây thật sự có thể phù hộ cho bọn họ đầu bạc răng long.
Nhưng cậu ta thích Tôn Tâm Di, Tôn Tâm Di nhất quyết muốn đi, cậu ta chỉ đành đi cùng.
Nên bọn họ đã hẹn nhau, thi xong là đi.
Nhưng vào hôm hẹn nhau đi leo núi, bọn họ đã gặp mặt rồi mà lại vì chuyện khác cãi nhau đến mức cụt hứng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058149/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.