Edit: Fang
Beta: Wendy
Sao có thể ở trên người cậu ta?
Trên người cậu ta làm gì có ngọc bội?
Người này đùa giỡn cậu ta à?!
“Cô không tìm thấy ngọc bội thì cũng không cần lừa tôi như vậy chứ? Cô coi tôi là kẻ ngốc à?” Quái vật Nhị Lang tức giận nói.
Ngân Tô không nói chuyện, để quái vật tóc kéo quái vật Nhị Lang qua.
“Cô làm gì thế?”
Ngân Tô ấn đầu quái vật Nhị Lang, tươi cười nói: “Giúp cậu tìm ngọc bội đó.”
Đầu quái vật Nhị Lang bị ấn xuống đất, má dán vào mặt đất lạnh lẽo, cơn ớn lạnh xộc thẳng vào trán cậu ta.
Cô muốn tìm ngọc bội ở đâu?
Cô ấn lấy mình là muốn làm gì?!
“Cô thả tôi ra!!” Quái vật Nhị Lang sợ hãi trong lòng, giãy giụa theo bản năng.
“Ngọc bội ở đâu thế?” Ô Bất Kinh hoang mang hỏi Tạ Bán An: “Sao Tô tiểu thư biết ngọc bội ở trên người cậu ta?”
Tạ Bán An cũng mơ hồ, đâu thể trả lời được câu hỏi này.
Ly Khương trầm tư nhìn quái vật Nhị Lang: “Là con mắt.”
“Con mắt?!”
Ô Bất Kinh và Tạ Bán An cùng nhìn về phía quái vật Nhị Lang.
…
…
Quái vật Nhị Lang trợn trừng con mắt, nhìn khuôn mặt Ngân Tô chậm rãi phóng to, ống thép lạnh lẽo sượt qua trán, sống mũi, dừng ở con mắt thứ ba của cậu ta.
Con mắt đó cảm nhận được sự uy h**p, nhắm mắt lại theo bản năng.
Nhưng một giây sau lại bị cưỡng ép mở ra, trong con mắt đỏ máu phản chiếu khuôn mặt tươi cười của cô gái: “Cậu nói xem có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058148/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.