Edit: Fang
Beta: Yan
“Sột soạt ——”
Âm thanh càng lúc càng lớn.
Ô Bất Kinh không biết âm thanh này là do quái vật tóc của Ngân Tô tạo ra, hay là do các quái vật khác, cậu ta căng thẳng nhìn xung quanh.
“Soạt…”
“Sột soạt…”
Làn gió nhẹ thổi từ trong bóng tối lại, lạnh thấu xương.
Tiếng sột soạt đều đặn dần trở nên hỗn loạn, rồi nhốn nháo chạy mất dạng.
Dù hốc mắt của Ly Khương ửng đỏ nhưng cô ấy vẫn bình tĩnh đi về hướng âm thanh truyền tới. Tuy nhiên, Ly Khương chỉ thấy một thứ gì đó đen như mực đang lăn lông lốc, không nhìn rõ là thứ gì.
Thứ đó di chuyển rất nhanh, ánh sáng đèn pin cũng không thể chiếu tới được vị trí của nó.
“Soạt ——”
Sau tiếng động vừa rồi, xung quanh bỗng tĩnh lặng.
Chùm ánh sáng đảo qua đảo lại, chẳng có gì bất thường.
Ly Khương khó hiểu huơ đèn pin, lúc cô ấy soi ánh sáng vào bên cạnh mình, con ngươi cô ấy bỗng co rụt lại, nước mắt không kìm được mà chảy xuống.
Mái tóc đen quấn thành vật có dạng hình người, đang đứng ở bên cạnh Ly Khương.
Tim Ly Khương đập loạn mấy nhịp, nếu cô ấy không thấy mấy lọn tóc nhô ra từ đỉnh đầu người đó thì cô ấy đã đấm một quyền tới rồi.
Ly Khương có ấn tượng vô cùng sâu sắc với ‘thú cưng nhỏ’ của Ngân Tô, nhất là ở phó bản chung cư Kim Điển. Lúc đó, nó nằm sấp trên vai Ngân Tô, vươn những lọn tóc ra thành một cây đại thụ, chơi đùa với đám quái vật trong phó bản.
Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058144/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.