Edit: Fang
Beta: Wendy
Ngân Tô đợi nhân viên phục vụ đưa phiếu ăn đến, để quái vật tóc ở lại phòng còn cô thì ra ngoài đi dạo, muốn xem thử phó bản này có bao nhiêu người chơi.
Thời gian trong phó bản không giống với thế giới hiện thực, lúc cô tiến vào phó bản là buổi tối nhưng trong phó bản lại là ban ngày.
Lúc này chiếc du thuyền đã đang lênh đênh trên mặt biển, biển trời xanh biếc, không nhìn thấy bất kì tòa nhà nào.
Trên du thuyền có không ít người lui tới, có nhân viên mặc đồng phục, cũng có những vị khách với trang phục khác nhau, có người phấn khởi chia sẻ niềm vui với bạn bè, cũng có người sầu muộn ngắm nhìn mặt biển…
Cả đoạn đường Ngân Tô đi xuống, cô không nhìn thấy ai có vẻ giống người chơi.
***
***
Lúc này Hứa Hòa Diệp cùng với mấy người chơi khác đang ở trên boong tàu tầng hai của du thuyền ngắm cảnh, nơi đây rộng rãi mà ít người, hơn nữa còn có gió, tiếng nói chuyện rất khó bị người khác nghe thấy.
“Du thuyền lần này chở năm trăm du khách, cộng thêm nhân viên trên tàu thì có xấp xỉ khoảng sáu trăm năm mươi người.”
“Du thuyền lớn như vậy mà chỉ có hơn năm trăm người thôi sao?” Chiếc du thuyền này vô cùng sang trọng, tuy chỉ có bốn tầng nhưng các loại cơ sở hạ tầng lại vô cùng đầy đủ.
“Ừ, có rất nhiều phòng trống, không có người ở.” Có người chơi nói: “Tôi hỏi thử nhân viên phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/3515844/chuong-212.html