Edit: Ja
Beta: Sơ
Ngân Tô tìm được phòng check in trước, cô vừa mới đứng lại thì nghe thấy tiếng sét đánh ầm ầm bên kia cầu thang… Ồ, không có sấm sét.
Mùi khét bay từ bên kia qua, Độ Hạ bước ra từ trong luồng điện quang hình vòng cung. Luồng điện quang kia tạo ra một cơn gió khẽ thổi bay lọn tóc rũ trên gò má cô ấy, trong đôi mắt lạnh lẽo lóe lên ánh sáng xanh băng giá.
Độ Hạ quay đầu lại nhìn Ngân Tô.
Ngân Tô không biết nữ hiệp tia chớp kia nhìn mình làm gì. Hai người cứ im lặng đứng đối diện nhìn nhau như vậy một lát.
Cuối cùng, Ngân Tô nghĩ nghĩ rồi giơ tay lên vỗ tay, cảm giác như đang cổ vũ cô ấy.
Độ Hạ: “…”
Độ Hạ nhìn thấy Ngân Tô là bởi vì trong một rừng thực vật xanh thẫm lại có một cô gái toàn thân mặc một màu đen vô cùng bắt mắt, sau đó lại trùng hợp bắt gặp ánh mắt Ngân Tô cũng đang nhìn mình… Trong chương trình học được đặc biệt thiết kế ra cho cô ấy, thầy của cô ấy từng dạy cô ấy rằng muốn người khác cảm thấy bản thân không phải là người dễ động vào thì không được rời mắt trước, vậy nên cô ấy mới phải cố gắng tiếp tục nhìn.
Cô ấy hoàn toàn không hiểu vì sao Ngân Tô lại đột nhiên bắt đầu vỗ tay.
Quả nhiên cô ấy không có chung hệ tư tưởng với đồ điên!
***
***
Có Độ Hạ làm người đi trước dẫn đường cho nên những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/3515818/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.