Lương Tiềm nhìn về Chu Mục Thâm ngoắc ngoắc ngón tay, tựa như đang ra hiệu, “Nhanh qua đây, ca muốn hôn em một cái.”
Chu Mục Thâm vui rạo rực nhào qua, đôi môi vừa chạm lại đột ngột lui về, che kín miệng rụt ra góc cuối sofa.
Lương Tiềm lần thứ ba trong ngày chết lặng.
“Không thể hôn.” Chu Mục Thâm ồm ồm từ chối.
“Lý do.” Lương Tiềm không thể hiểu nổi, tâm trạng vốn đang tốt đẹp đã biến mất sạch sẽ.
Chu Mục Thâm mở lòng bàn tay ra, hà hơi, dùng sức ngửi ngửi, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, cậu vẫn cảm thấy trong miệng mình toàn là mùi rượu.
Chu Mục Thâm cũng muốn hôn môi, nhưng hiện giờ cậu không thể, nhìn Lương Tiềm khóc lóc giải thích, “Bẩn, có mùi.”
Lương Tiềm bị cậu nói hưu nói vượn xoay một vòng, đã quên mất chuyện này.
Lúc hắn vừa thức dậy, mùi vị ngửi được quả thật có chút…… một lời khó nói.
Lương Tiềm đột nhiên cảm thấy may mắn khi vừa nãy Chu Mục Thâm né tránh.
Chuyện này khiến hắn nhớ đến đoạn video hài hước lúc trước được Tả Khuynh chia sẻ.
—— Nếu bạn rất thích người đó, đối phương rơi bị vào hố phân, lúc vớt lên phải hô hấp nhân tạo, bạn sẽ làm gì?
—— Bỗng nhiên cảm thấy tình yêu thật yếu ớt, đấu không lại phân.
Phía dưới đoạn video đó có hai bình luận vô cùng khôi hài.
“Khoảnh khắc rơi xuống đã không còn là người ta thích.”
“Bỗng nhiên cảm thấy ta vốn dĩ cũng không thích đến vậy.”
Ngay cả một giáo bá ngạo kiều như Lương Tiềm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-lanh/1024160/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.