Đáng tiếc Lương Tiềm không thể đi vào, Chu Mục Thâm đã khoá cửa.
Kẻ bên ngoài tức giận muốn nổ phổi, người phía trong lại thở phào một hơi.
“Tớ tắm xong rồi, sẽ lập tức ra ngay đây.” Chu Mục Thâm vừa trấn an hắn, vừa nhớ lại những chuyện xảy ra sau khi cậu say rượu đêm qua.
Ký ức đã hỗn loạn thành một nùi, cậu dùng khăn tắm lau nước trên người, thử sắp xếp lại mớ suy nghĩ hỗn độn.
Tối hôm qua cậu bởi vì tò mò, lén Lương Tiềm trộm uống một chút rượu, chưa đến nửa chai đầu óc đã bắt đầu mơ màng.
Sau đó……
Sau đó cậu hẹn nói chuyện với Trịnh Sinh, trái lương tâm mà chê bai Lương Tiềm có một đống tật xấu, ý đồ khuyên đối phương từ bỏ. Tiếp đó biết được hoàn cảnh của Trịnh Sinh, dấy lên đồng cảm, tuyên bố sau này học ở trường sẽ cùng Lương Tiềm bảo vệ y.
Lại sau đó hết mười phút, Lương Tiềm tiến vào, Trịnh Sinh rời đi. Cậu ỷ vào bản thân đang say, chơi xấu khóc lóc, nhất định bắt đối phương ôm mình lên lầu.
Khoan đã, khi đó, dường như tất cả bạn bè của Lương Tiềm đều đang ở ngoài phòng khách.
Trời ạ! Vậy chẳng phải mọi người đều nhìn thấy cậu và Lương Tiềm……
Người khác biết quan hệ của cậu và Lương Tiềm là một chuyện, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Chu Mục Thâm thản nhiên trước mặt bao nhiêu người thân thiết với Lương Tiềm.
Chu Mục Thâm ngượng ngùng lấy khăn tắm che mặt, cậu đã không còn mặt mũi nào gặp ai nữa rồi.
“Thịch thịch thịch.” Bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-lanh/1024159/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.