Tới gần trưa, nhà hàng bắt đầu đông khách. Cả hai đang ăn cơm thì di động của Lương Tiềm vang lên.
Lương Tiềm không vội bắt máy, tay hắn cầm đũa liên tục gắp đồ ăn, nhai nuốt xong mới chậm rãi nói: “Em buông ra đi, tôi phải nghe điện thoại.”
“Không muốn”, Chu Mục Thâm ăn cơm giống như sóc gặm hạt thông, tay giấu dưới bàn nắm chặt lấy tay Lương Tiềm, cương quyết từ chối, “Cậu bắt máy bằng tay kia đi, cậu đã hứa với tớ rồi!”
Trên mặt Lương Tiềm lộ rõ vẻ phiền phức và bất đắc dĩ, trong đầu lại tự động phát lại những hình ảnh vừa rồi, khiến hắn cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Hai mươi phút trước, hai người bọn họ đang kịch liệt hôn môi, tựa như hai đứa trẻ chưa từng trải việc đời, hôm nay có cơ hội liền thể nghiệm cho đủ.
Bạn nhỏ Lương Tiềm Khổng Dung nhường lê [*], bé Chu Mục Thâm vui vẻ đón nhận.
[*] Khổng Dung nhường lê: Là một điển tích Trung Quốc, kể về cậu bé Khổng Dung chỉ mới bốn tuổi đã biết nhường những quả lê to cho các anh trai, bản thân mình thì ăn quả nhỏ. Đến khi các anh và người lớn trong nhà phát hiện ra thì đều muốn nhường quả lê của mình cho cậu. Trong ngữ cảnh này ý chỉ Lương Tiềm yêu thương Chu Mục Thâm, sẵn sàng vì cậu nhường nhịn, còn Chu Mục Thâm lại luôn nhớ rõ những việc anh đã làm cho mình.
Ban đầu bọn họ chỉ là đơn thuần hôn nhau, cánh môi nhẹ nhàng chạm vào trên mặt, tìm kiếm và trao đổi sự ấm áp mềm mại. Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-lanh/1024147/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.