Thong thả ung dung, sắc đẹp thay cơm, quả nhiên là cầm thú, mặt người dạ thú, nhưng rốt cuộc sự thèm ăn của Triệu Thần Thành đã quay trở lại ngay lập tức. Đối với cô gái họ Triệu mà nói, lời an ủi gì đó cũng không thắng nổi thức ăn.
Trước tiên con người phải giải quyết nhu cầu sinh lý cơ bản, mới có dư sức lực để suy nghĩ về phương diện nào đó. Cảnh giới “Khai thác phía Đông, trông thấy núi Nam Sơn”, cũng được xây dựng trên cơ sở hái hoa Cúc cho người.
Sau khi ăn xong một bữa no nê, Triệu Thần Thành vuốt bụng của mình, dựa vào ghế hạnh phúc hừ hừ vài tiếng, hoàn toàn không nhớ rõ vẻ chấn động lúc mới vừa vào cửa.
”Giúp tôi dọn dẹp.” Tưởng Lạc Sanh đứng dậy, bưng khay lên, ra lệnh.
Triệu Thần Thành bĩu môi, nhưng cũng ăn hết vào miệng rồi, không thể làm gì khác hơn là đứng lên cùng dọn dẹp đồ đạc. Bởi vì luôn có dì Lưu xử lý, nên Triệu Thần Thành chưa từng vào phòng bếp nhà họ Tưởng, đi vào, trong nháy mắt các loại đồ dùng inox được sắp xếp chỉnh tề khiến cho Triệu Thần Thành hoa mắt, đây tuyệt đối là các thiết bị đồ dùng chuyên dụng!
”Những thứ này...... dì Lưu đều biết dùng sao?”
”Dì ấy là chuyên gia mì sợi cao cấp của Trung Quốc.” Tưởng Lạc Sanh đặt bát đũa vào máy rửa chén rồi trả lời.
Đầu bếp cao cấp...... trong đầu Triệu Thần Thành hiện ra hình ảnh vô cùng kỳ diệu của ‘Tiểu đương gia Trung Hoa’, nhưng đầu nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-buoi-sang-trieu-than-thanh/2545724/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.