Trời càng gần tối tuyết rơi càng nhiều. Lương Hoà vươnngười vừa mở hé ra một cánh cửa sổ đã nghe Hạ An Mẫn rít lên từ phía sau: “Đóngcửa sổ lại ngay!", Lương Hoà rụt rụt cổ đóng lại cửasổ. Hạ An Mẫn đang gõ bùm bùm trên bàn phím, sửa một bài báo sửa đi sửa lạikhông biết lần thứ mấy rồi, vì thế cô cô đang phát cáu.
Lương Hoà an ủi bạn: "Cứtừ từ không nên gấp gáp làm gì, tổng biên tập có tính khắt khe ai mà khôngbiết!"
Câu nói thành thật không đúng lúc của cô đổi lấy mộtcái lườm nguýt phẫn nộ của cô bạn. Hạ An Mẫn cầm tập bản thảo định đánh cho cômột cái thì thấy điện thoại di động của Lương Hoà vang lên.
"Alô?"
"Chị dâu !" Giọngcủa Phùng Trạm vọng ra qua điện thoại lớn đến mức Hạ An Mẫn cũng nghe thấy, cônghe xong nhịn không được cười lên một tiếng. Cô bạn của mình nhìn non nớt nhưthế này đã bị một gã trai trẻ kêu chị dâu gọi chị dâu, mà mỗi lần bị gọi nhưthế dáng vẻ của bạn cô đều trở nên nghiêm túc ngay tức khắc. Bây giờ cũng vậy,khiến Hạ An Mẫn nhịn không được ý nghĩ muốn véo mặt Lương Hoà một cái. Nghĩ saolàm vậy, nhưng bàn tay chưa kịp sờ đến mặt đã bị Lương Hoà ngăn lại.
"Phùng Trạm, có chuyện gì cứ từ từ mànói!"
Lương Hoà im lặng nghe một lúc, lại cảm thấy hình nhưđầu dây bên kia gió thổi rất mạnh, cô nghe không được rõ.
"Cậu nói... ai gặp tai nạn xe?"
"Đội trưởng gặp tai nạn." PhùngTrạm cố gắng ổn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-dong-chi-trung-ta/2522057/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.