Anh đi trước ra cửa, Lương Hoà xấu hổ đitheo phía sau.
Chiếc Audi màu đen vững vàng dừng ở trước mặt LươngHoà, Cố Hoài Ninh vươn cánh tay mở cánh cửa bên ghế lái phụ cho cô, LươngHoà thoáng sửng sốt, xoay người ngồi xuống.
Bên trong xe có một mùi hương chanh thoang thoảng, mátdịu mà nhẹ nhàng. Cố Hoài Ninh cởi áo khoác, chỉ mặc một bộ quân phục màu xanhnhạt bên trong. Lương Hoà liếc liếc mắt một cái liền kết luận luôn người đànông này là một cái móc treo quần áo, mặc gì vào cũng phong độ hết. Nhưngbởi vì anh là quân nhân nên quần áo không được phong phú đa dạng, âu phục cũngrất ít khi anh mặc. Từ đầu đến bây giờ Lương Hoà chỉ gặp một lần ở hôm hônlễ ấy.
Xe dừng trước cánh cổng của một khu biệt thự, lúcLương Hoà tháo đai an toàn chuẩn bị xuống xe đột nhiên mới nhớ tới một vấn đềquan trọng, cô không mang quà gì đến thăm bố mẹ chồng. Cảm thấy ảo nãovới đầu óc của mình, Lương Hoà quay sang nhìn Cố Hoài Ninh hỏi: "Chúngta không cần mang gì đến sao? Như vậy có được không?"
Cố Hoài Ninh liếc nhìn cô một cái, đáp: "Khôngcần!"
"Nhưng mà..."
"Bố mẹ sẽ không để ý đếnchuyện đó đâu!"
Trời ạ! Lương Hoà xoa xoa gáy, chậm chạp xuống xetheo Cố Hoài Ninh.
Trước đó tuy rằng cô đã chuẩn bị tâm lý thật lâu,nhưng mà lúc chính thức bước vào cửa nhà họ Cố trong lòng Lương Hoà vẫn khôngtránh được thầm kinh ngạc. Khi nhìn thấy trong phòng khách ngồi một loạt nhữngngười lớn tuổi, Lương Hoà cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-dong-chi-trung-ta/2522000/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.