Cả đời Lương Hoà có hai việc ra ngoài dự kiến của cô.Thứ nhất: cô lấy chồng. Thứ hai : côlấy một người đàn ông như thế.
Ngày hôn lễ, bạn thân của cô là Hạ An Mẫn cứ thích thúvuốt vuốt mãi tà áo cưới mãi không buông tay, trên khuôn mặt bộc Hạ An Mẫn ánhlên vẻ cực kỳ hâm mộ nói: "Hừ hừ, chẳng phải cậu đãtừng nói rằng cả đời này cậu sẽ không lấy chồng hay sao, còn nói nếu lấy chồngthì cậu sẽ không phải là người nữa chứ!"
Tay Lương Hoà đang trang điểm lại khẽ run lên,cây son đang thoa vạch thêm một đường lệch lạc trên môi. An Mẫn thấy vậy liềnvội vàng rút mảnh giấy lau đưa cho Lương Hoa, tiện thể lại trêu cô thêm mộtcâu: "Làm sao vậy, mới khen chồng cậu mộtchút mà đã kích động như thế rồi à?"
Lương Hoà thở dài, bất đắc dĩ nói, "MẫnMẫn, đừng trêu mình nữa."
Cố Hoài Ninh ư?
Cánh cửa phòng trang điểm mở ra, ngồi ở chỗ này cô chỉcần hơi quay đầu chuyển tầm mắt nhìn ra là có thể thấy được người đàn ông đangđứng ở trước ngưỡng cửa ấy. Từ lúc quen biết đến lúc quyết định kết hôn, haingười gặp nhau không quá mười lần, hơn nữa mỗi lần gặp mặt anh đều mặc quânphục. Hôm nay là lần đầu tiên anh mặc một bộ khác, lại là bộ âu phục màu đen lịchlãm như thế này, Lương Hoà nhìn cảnh đó mà cảm thấy giật mình hoảng hốt.
Vừa lịch sự vừa lạnh lùng. Đây là từ duy nhất mà LươngHoa nghĩ ra trong đầu khi hình dung về anh, cô bỗng dưng muốn cười nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-dong-chi-trung-ta/2521995/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.