[ Dịch: melbournje ] 
******* 
Hai mươi phút sau, hai người đi tới thư viện thành phố. 
Ba người Lâm Vu đang ngồi trên ghế ở đại sảnh, Tôn Dương sải bước chạy tới, Tần Hành đi không nhanh không chậm. 
Tôn Dương: "Buổi chiều các cậu muốn làm gì?" 
Ba người đều biểu lộ nặng nề. 
Tôn Dương cười hì hì chạy tới, gặp mọi người hình như đều rất không cao hứng. 
"Thế nào? Bị người khác khi dễ à? Là ai? Tớ đi đánh hắn!" 
Ánh mắt Tần Hành rơi trên người Lâm Vu, sắc mặt cô tái nhợt, vành mắt có chút phiếm hồng. 
Hắn thô sáp mà hỏi thăm: "Thế nào?" 
Khương Hiểu cắn cắn góc môi, "Lâm Vu bị trộm tiền." 
Mi tâm Tần Hành nhíu một cái, "Bị trộm ở thư viện?" 
Khương Hiểu gật gật đầu. 
Tần Hành: "Chuyện gì xảy ra?" 
Khương Hiểu: "Buổi trưa tớ cùng Lâm Vu đi xem sách, Tiêu Vi đi vệ sinh, khả năng là thời gian này bị ăn cắp." 
Tần Hành nhíu mày: "Các cậu fdi cả, cặp sách vẫn đặt ở trên chỗ ngồi?" 
Cũng thật sự là to gan lớn mật đấy. 
Hắn đang chuẩn bị nói, nhìn thấy biểu lộ của Lâm Vu ẩn nhẫn nên đem lời nuốt xuống. 
Tiêu Vi sắp khóc, "Là tớ không tốt. Lúc ấy các cậu ấy không ỏ đây mà tớ lại đi vệ sinh." 
Lâm Vu lắc đầu, "Tiêu Vi, không trách cậu." 
Tiêu Vi ô ô lau mặt, "Đều trách mẹ tớ tự nhiên làm đồ bổ não cho tớ uống làm gì. Tớ uống quá nhiều rồi." 
Tôn Dương: "Cậu cũng đừng khóc nữa, việc này là do kẻ trộm. Tần Hành cậu cũng nhanh nghĩ biện pháp đi?" 
Tần Hành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-bac-si-tan/69914/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.