Trình Tinh Lâm ở trong căn hộ cùng với Lộ Dĩ Nịnh đến tối.
Đến hơn mười giờ, anh mới quyến luyến không rời mà quay về khách sạn.
Mà còn do bị Lộ Dĩ Nịnh ‘đuổi’ về nữa.
Vì Lộ Dĩ Nịnh biết, từ tối qua đến giờ anh chưa từng chợp mắt mà vẫn luôn chăm sóc cho cô.
Cô nhìn vào quầng thâm rõ ràng dưới mắt anh mà tàn nhẫn tiễn người ra khỏi cửa.
“Trình Tinh Lâm, anh mau về nhà ngủ đi!” Giọng nói của cô toàn bộ đều chứa sự đau lòng.
Trình Tinh Lâm không muốn đi: “Anh vẫn có thể nằm dưới đất được mà.”
Lộ Dĩ Nịnh chẳng cần nghĩ ngợi liền từ chối luôn: “Không được.”
Sao cô còn có thể tiếp tục để anh ngủ dưới đất được chứ.
Chàng trai không nhận được sự đồng ý của cô nên cứ thế đứng lì ở cửa không nhúc nhích.
Dùng ánh mắt bướng bỉnh mà nhìn cô.
Lộ Dĩ Nịnh thấy thế thì nhanh chóng đổi chiến lược khác: “Ngày mai em muốn ăn bánh quế(1) của cửa tiệm dưới lầu ở bên cạnh khách sạn mà anh đang ở, anh có thể mang sang giúp em không?”
(1) Bánh quế (bánh waffle) thường được gọi với các tên tiếng Việt là bánh tổ ong hay bánh kẹp và được rất nhiều người yêu thích. Bánh waffle được làm từ nguyên liệu chính là bột mì và trứng, sau đó, waffle được nướng chín bằng máy làm bánh waffle hoặc các loại máy nướng bánh có hình dạng khuôn khác nhau.
Ý của cô là bảo anh ngày mai lại đến đây thăm cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-xanh/3511905/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.