Lúc Cố Dĩ Trăn lao ra ngoài thì cậu không thấy Trình Tinh Lâm đang đứng ở cửa.
Trình Tinh Lâm cũng nhìn cậu chạy đi mà không hề gọi lại.
Lúc nãy anh vẫn luôn đứng ngoài, cũng nghe toàn bộ những lời họ nói.
Hốc mắt nam sinh đã đỏ, cằm căng chặt, nắm chặt tay rũ bên hông, thật sự nắm rất chặt.
Trong ngực anh đau nhói, như có gì đó nứt ra làm anh không thể hô hấp.
Anh có nghĩ tới lí do vì sao cô lại không chơi đàn Cello nữa, nhưng chính tai mình lại nghe được một câu chuyện khác.
Tai nạn xe cộ, bị bệnh, tạm nghỉ học, rồi chuyển trường.
Cuộc sống bây giờ của cô không hoàn toàn giống như lúc trước.
Cô đã phải trải qua rất nhiều chuyện.
Bảo sao, bảo sao lúc mới gặp cô, anh thấy đôi mắt cô u ám chẳng có ánh sáng.
Trình Tinh Lâm rất muốn gặp mặt cô, nhưng lí trí đã chiến thắng cảm xúc.
Cô bây giờ chắc là không muốn nhìn thấy anh đâu.
Trình Tinh Lâm nghe thấy tiếng khóc từ lầu hai, trong âm thanh vụn vặt đó còn có tiếng dịu dàng dỗ dành.
Anh chần chừ một lát rồi xoay người ời đi.
Cô gái mà anh thích, nhìn có vẻ yếu đuối nhưng thật ra là vô cùng kiên cường.
…
Định đi về nhà nhưng khi đi ngang qua sân bóng rổ thì Trình Tinh Lâm thấy thiếu niên đang ngồi xổm trên mặt đất.
Anh hơi do dự chốc lát nhưng vẫn quyết định đi qua.
Trình Tinh Lâm nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-xanh/3511881/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.