"..." Gia Vĩ trầm ngâm một lúc, anh nhíu một bên mày lại, xong thở dài "Thế cũng tốt, làm việc ở chỗ mày thì tao yên tâm hơn nhiều rồi, đỡ phải lo lắng rằng con bé sẽ gặp chuyện gì"
"Nhưng... có vẻ Châu Yến đang giận tao" Duy Khánh ngụ ý bảo cậu phải giúp anh một tay.
"Cứ để tao lo, tao sẽ túm đầu nó đưa tới chỗ mày, giữa chuyện phải cho em gái cưng vào làm việc ở một nơi xa lạ và một nơi mình quen biết thì tao vẫn sẽ chọn phương án tốt hơn, không thể mạo hiểm được"
"..." nghe xong, anh không đáp gì, chỉ mỉm cười tỏ vẻ hài lòng.
Năm đó, Duy Khánh bị bố gọi về nhà nhằm bàn chuyện tiếp quản sự nghiệp của gia đình, vì là lần đầu tiên kinh doanh nên ông ấy tạm giao cho anh một cửa hàng kim cương trong thành phố trước để Duy Khánh tự mình quản lý rồi nhân tiện đó tích lũy thêm kinh nghiệm. Suốt mấy năm qua anh bận bịu vì công việc, sửa đổi một số kế hoạch để làm tăng doanh thu của cửa hàng và kiếm được rất nhiều lợi nhuận. Mới đây Duy Khánh còn dồn số tiền anh làm ra để xây nên một cái nhà hàng của riêng mình.
Lúc đầu có vẻ còn khá khó khăn nên anh phải ở lại quan sát tình hình và thay đổi mọi thứ theo nhu cầu của phần lớn thực khách, đến khi nhà hàng càng ngày càng đông người lui đến hơn thì anh mới thỉnh thoảng tới xem tình hình thôi. Đấy là lí do mà Duy Khánh biến mất tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-nhan-dau/2914008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.