Cuối cùng cũng tới nơi, Châu Yến đẩy áo vest của Duy Khánh ra khỏi đầu, hơi lảo đảo bước xuống xe. Anh nhanh chóng theo sau lưng nó, nhìn con bé đầy lo lắng:
"Em vào trong ngồi trước đi"
Châu Yến gật đầu rồi bước vào cửa hàng phía trước, hít một tí khí trời trong lành là y như rằng nó tỉnh táo lại ngay vậy.
"Em cần mua gì?" một người phụ nữ đi đến.
"Không mua gì cả"
"Hả?" câu trả lời của nó khiến đối phương ngẩn tò te.
"Có ghế không ạ? Em hơi mỏi chân"
"Vậy đi chỗ khác, đây không phải chỗ để chơi đùa đâu nhóc, mau cút ra ngoài" chị Thu Hương nhanh chóng đổi thái độ, cô là nhân viên ở đây, dáng người toát lên vẻ thanh cao sang trọng cùng chiếc váy đen ôm sát cơ thể, mái tóc xoăn màu nâu hạt dẻ dài đến ngang eo, gương mặt được tô điểm bằng những lớp son phấn trông rất ra dáng phụ nữ.
Cô ta liếc từ đầu xuống chân, bĩu môi thầm đánh giá sơ qua một lượt về con bé. Cũng đúng thôi, Châu Yến mặc áo phông phối với quần kaki trong ngày đầu đến chỗ làm, còn mang thêm đôi tông lào nữa thì đố ai biết được nó là đang đến phỏng vấn xin việc đấy? Tuy nhiên, bình thường nhìn nó hơi ngố ngố tấu hài vậy thôi cũng không phải là loại dễ bị khuất phục trước người khác, Châu Yến không hốt hoảng đáp mà còn thong dong bê cái ghế trống ở gần quầy thu ngân ra ngồi:
"Em đến đây để xin việc làm"
"Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-nhan-dau/2914007/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.