Hai ngày sau, cô phát hiện anh trốn viện!
- Đặng Minh Tiến! Anh ra đây cho em!
Người con trai ngồi trong thư phòng, khuôn mặt điển trai thoáng qua tia hoang mang.
Biết mình không thể trốn được cô, anh liền mở cửa phòng, nhanh chóng xuống phòng khách.
- Bảo bối! Em..
- Tại sao anh lại trốn về?
- Công ty còn rất nhiều hồ sơ chưa được giải quyết!
Nguyễn Thanh Nhi thở dài nhìn anh.
- Anh có thể nói với em, em sẽ cho người mang tài liệu tới đó là được mà!
Biết cô đang rất giận, anh chỉ đành ôm lấy cô dỗ dành.
- Anh biết rồi! Lần sau anh sẽ không như vậy nữa!
- Còn có lần sau nữa hả?
- Không có! Tuyệt đối không!
Đặng Minh Tiến vội lắc đầu, lại nhớ ra gì đó, khẽ nói.
" Tuần sau anh sang Mỹ! "
Nguyễn Thanh Nhi nhìn anh, cô im lặng rất lâu, tâm trạng nặng nề khó tả.
Mãi đến khi anh lên tiếng hỏi, cô mới lấy lại tinh thần, giọng nói trầm thấp.
- Sao gấp vậy?
- Anh đã hết hạn nghỉ dưỡng thương rồi.
Cô lại im lặng, chỉ khi anh khẽ thì thầm vào tai, cô mới đáp lại.
- Em đi cùng anh!
...
- Anh đi làm à?
Đặng Minh Tiến chỉnh lại cổ áo, quay lại đối diện với cô gái đang ngơ ngác nhìn mình, nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyễn Thanh Nhi cúi mặt xuống, bàn tay siết chặt lấy ga giường.
- Ngày mai chúng ta về thăm bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964409/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.