9 giờ tối, anh đưa cô trở về nhà.
Thấy cô im lặng trên suốt quãng đường về nhà, anh khẽ cất tiếng hỏi.
- Em sao vậy?
- Ba mẹ...!
Đặng Minh Tiến im lặng một lúc, giọng nói trầm đục vang lên.
- Ngày mai anh phải đi làm!
Người con gái cúi đầu xuống, không nói gì nữa.
- Vậy khi nào chúng ta về? Em sẽ gửi đơn xin nghỉ phép ở bệnh viện?
- Hai ngày nữa nhé! Chúng ta sẽ về nhà một tuần!
Nguyễn Thanh Nhi nhìn anh, hai mắt sáng lên, nhanh chóng gật đầu.
- Nhà anh!
Đặng Minh Tiến nhướn mày, ôn nhu hỏi:
- Không phải em muốn về Việt Nam sao?
- Không! Em muốn về thăm ba mẹ chồng tương lai!
Nụ cười tràn đầy cưng chiều hiện lên trên khuôn mặt điển trai, anh đưa tay vuốt tóc cô.
- Được! Bây giờ thì ngồi đây chờ anh một chút.
Nguyễn Thanh Nhi gật đầu, anh nhanh chóng rời khỏi phòng.
5 phút sau, anh quay trở lại với ly sữa trên tay.
Sau khi uống sữa xong, cô bất mãn hỏi anh:
- Đi ngủ bây giờ có sớm quá không?
- Không sớm! Mau, đi vệ sinh cá nhân!
Người con gái nhìn anh, vẻ mặt không cam lòng, vẫn đứng lên bước vào phòng tắm, miệng lẩm bẩm.
- Nhưng em không quen ngủ sớm thật mà...!
- Vậy em có muốn vận động một chút không?
Bước chân Nguyễn Thanh Nhi nhanh hơn một chút, vội vã nói.
- Không cần! Em không muốn sáng mai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964406/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.