Đặng Hoàng Dương rời khỏi nhà, lái xe về phía đông, cách nhà 5km.
Căn nhà nhỏ ở một góc của trung tâm thành phố.
- Jin Ji!
Vừa mở cửa phòng khách, cậu liền lao về phía cô gái.
- Dương!
Giọng nói mềm mại, chứa đầy ủy khuất khẽ vang lên, như một sợi lông vũ quét vào đầu quả tim, làm cậu ngơ ngẩn.
Đặng Hoàng Dương im lặng thoa thuốc cho cô gái nhỏ, sau đó mới lên tiếng.
- Em có đau lắm không?
Park Jin Ji gật đầu, cúi người về phía trước. Đặng Hoàng Dương liền ôm lấy cô vỗ về.
" Không sao! Có anh ở đây rồi! "
" Lần sau nếu không có ai ở nhà thì phải gọi cho anh! Không được tự vào bếp, nhớ chưa!? "
Park Jin Ji gật đầu. Đến khi cô ngưng khóc, cậu nói.
" Đi thôi! Anh đưa em vào bệnh viện! Vết thương này cần phải rửa! "
- Không cần đâu!
Park Jin Ji kéo tay cậu, khẽ lắc đầu.
" Vết thương của em không lớn lắm đâu. "
- Không lớn? Em xem, đã đỏ cả bàn tay lên rồi! Còn nói là không lớn sao!?
Đặng Hoàng Dương nhìn cô gái đối diện, khuôn mặt điển trai thoáng qua tia bất mãn. Nhất quyết đưa cô đi.
" Đi theo anh! "
1 tiếng sau
Park Jin Ji bất lực nhìn cậu, ngồi bên cạnh nắm lấy tay cậu.
- Em đói!
Đặng Hoàng Dương liền đứng lên, hành động thay cho lời nói. Park Jin Ji nhìn cậu, vẻ mặt chần chừ, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964341/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.