Người bạn trai “được thuê” xuất hiện với vẻ ngoài kinh diễm, đại khái Lôi Việt cầm bó hoa trên tay, tươi cười đi tới, đôi chân dài thẳng tắp. Thảm đỏ dẫn đến bàn ăn ngoài trời giống như được sắp xếp đặc biệt dành cho anh, dưới ánh đèn neon lấp lánh, trong mắt anh chỉ có duy nhất hình bóng một người – Cốc Tuân.
Các chị em bị chàng trai trước mắt làm cho choáng váng, Văn Định Niên không ngừng gật đầu. Thiên Thiên nhạy bén chạy đến bên cạnh Cốc Tuân, rót rượu vào ly trên bàn.
Trẻ trung, năng động, nhiệt huyết,… hết thảy Lôi Việt đều có.
Cốc Tuân không nhịn được, nở nụ cười với Lôi Việt, cô vẫy tay gọi anh: “Ở đây.”
Lôi Việt cố ý mua một đóa hoa baby tặng Cốc Tuân, trong tiếng vỗ tay hoan hô của mọi người, Lôi Việt tự giới thiệu: “Chào mọi người, tôi là Lôi Việt.”
“Trời ạ, chị Cốc! Bạn trai chị đẹp trai quá đi!” Tiểu Phỉ không nhịn được si mê.
Văn Định Niên đùa giỡn: “Tôi có đẹp trai không? Có đẹp bằng tôi không?”
Lôi Việt ngượng ngùng khoát tay, Cốc Tuân lấy ly rượu vang của anh: “Anh đừng uống, xíu nữa còn phải lái xe về nhà.”
“Được.”
Một bàn ăn hình chữ nhật, đầy màu sắc với các món ăn phương Tây tinh tế. Nhà hàng này Lôi Việt đã từng đến, rất thích hợp cho một bữa ăn tối trang trọng, nhưng tại thời điểm này tất cả mọi người đều khá giản dị.
Anh không thể từ bỏ bệnh nghề nghiệp, cầm nĩa ăn bít tết một cách ưu nhã, giơ tay nhấc chân đều toát lên khí chất của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-voi-chiec-tap-de-de-thuong/231002/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.