Lâm Mộ An hậm hực ngậm miệng lại, rũ mắt xuống cũng không dám gói về nữa, lông mi thật dài đáp ở trên mặt, ngẫu nhiên nhẹ nhàng run rẩy một chút, như cánh bướm bị giật mình.
Mộc Miên than nhẹ một hơi, cam chịu đi gói đồ ăn về cho anh.
Trước khi đi, Mộc Miên lần thứ hai đem khăn quàng cổ của anh kéo lên, lần này che càng thêm kín mít, dưới mắt toàn bộ bị khăn quàng cổ che khuất, thoạt nhìn hơn phân nửa khuôn mặt bị bao phủ ở trong len sợi.
Đầu mũ bị đè thấp hơn nữa, cái trán no đủ cùng hàng mi đen nhánh đều bị che khuất, chỉ còn đôi mắt đen nhánh lộ ra bên ngoài.
Mộc Miên lui về phía sau thoáng kéo giãn khoảng cách, ngó trái ngó phải, thật sự là làm người khó có thể nhận ra.
Cô vừa lòng mà nắm tay anh, đi về phía trường học.
Người ở bên ngoài so với vừa rồi còn hơn nhiều gấp đôi, nữ sinh ôm sách vội vàng đi qua, nam sinh đạo xe chạy qua, còn có vài ba nữ sinh kề vai đi tới.
Trong bồn hoa bên chân nở ra những bông hoa không biết tên, cây cối ở dưới ánh mặt trời sinh sôi nảy nở, bên tai truyền đến tiếng cười vui vẻ.
Hết thảy coi như đều là tinh thần phấn chấn bồng bột.
Lâm Mộ An nắm tay Mộc Miên, vui vẻ giống như một thanh niên 20 tuổi.
Thời điểm hai người đi vào phòng học, người đã ngồi hơn phân nửa, Mộc Miên kéo anh đi vào từ cửa sau ngồi vào góc tựa cửa sổ.
Cô để Lâm Mộ An ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-khoi-ngo-tram-lang/1126711/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.