Linh hồn rời xác, sinh khí yếu ớt. Sau mấy tháng phiêu đãng vô tri vô giác cuối cùng ngọc xanh cũng kiếm được một thân xác phù hợp cho tôi nhập vào. Viên ngọc màu xanh lục không có tên nên tôi quyết định gọi nó là ngọc xanh cho tiện dò hỏi xưng hô.
Kiếp thứ nhất Mai Thừa Vũ bị bọn bắt cóc đẩy xuống hẻm núi, chân chấn thương, tàn phế một đời. Chuyện này có gì khó, tôi chỉ cần canh đúng thời gian xuất hiện tại địa điểm xảy ra vụ việc, chết thay cậu ta là được, nghe nói bọn bắt cóc nhắm mắt vơ đại một đứa tống tiền, đứa nào chết chẳng như nhau! Mai Thừa Vũ lúc này mới chỉ sáu tuổi, tôi không tin linh hồn hai mươi ba tuổi này cứu không được một thằng nhóc. Thân xác tôi nhập vào tên Ngọc Miên, năm nay sáu tuổi, ở cô nhi viện, là bạn cùng khóa với Mai Thừa Vũ. Vốn dĩ cho rằng cỗ thân xác này phù hợp bởi cơ thể Ngọc Miên vốn yếu ớt, lại đang có vấn đề về não, nửa năm sau cơ thể suy yếu dần, chết trên giường bệnh. Tôi có chút cảm khái, ngọc xanh chỉ bảo đó là số mệnh, tay tôi cũng chẳng đủ dài để có tư cách can thiệp với mọi sinh mệnh trên đời. Thế nên an phận làm tốt nhiệm vụ để còn sớm về nhà, đừng gây chuyện nữa!
"Nào dậy đi, đến giờ ăn sáng rồi." Các sơ vỗ vỗ tay, nhẹ nhàng lay tỉnh mấy đứa nhóc ngủ gắng không chịu rời giường.
Tôi dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài ngồi bật dậy, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-cua-toi-la-the-do/184328/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.