Lục Tiểu Phong nhìn thấy bóng lưng Tô Trí Nhược độtnhiên cứng lại ở chỗ đó vẫn không nhúc nhích, hơn nửa ngày mới ấn nút mở khóacửa, cúp điện thoại sau đó xoay người, mặt đã đen hoàn toàn rồi.
“Là ai vậy?” Lục Tiểu Phong bị sắc mặt của anh ta hùdọa, cẩn thận hỏi.
Tô Trí Nhược hừ nhẹ một tiếng, trầm mặt ngồi xuốnggiữa ghế sô pha, ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm cửa chính.
Lục Tiểu Phong cảm giác người tới không tầm thường,cho nên khi tiếng gõ cửa vang lên nàng chạy trước ra mở cửa.
“Khả Nham?”
Lúc thấy người đứng ở cửa nàng cũng không khỏi hơingẩn ra, Liêu Khả Nham gương mặt phong trần bộ dáng mệt mỏi, áo bành tô vắttrên cánh tay, trong tay mang theo mấy cái túi to. Thật sự nàng không ngờ rằngngười tới là Liêu Khả Nham, nhìn thấy anh ta trong đầu không tự chủ được liềnliên tưởng đến một người khác, dây thần kinh toàn thân cũng sẽ cảnh giác mộtcách vô thức.
Lục Tiểu Phong chỉ vào anh ta không biết giải thíchtình huống này như thế nào: “Đây là…”
“Không mời tôi vào nhà sao?” Liêu Khả Nham không trựctiếp trả lời cô ấy.
Lục Tiểu Phong lập tức đứng tránh sang một bên, lấydép lê, nàng đảo mắt nhìn Tô Trí Nhược ngồi trên ghế sô pha, tiểu tử kia cheđậy một chút cũng không biết, cứ căm ghét nhìn chằm chằm Liêu Khả Nham, giốngnhư muốn đốt cháy một chỗ nào đó trên người anh ta vậy. Lục Tiểu Phong lườm hắnmột cái, hắn làm bộ như không phát hiện ra.
Liêu Khả Nham đi vào trong phòng, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787294/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.