Làn nước chảy từ cổ tay qua kẽ ngón tay, cảm xúc lạnhbuốt xuyên thấu qua làn da truyền tới trong lòng, đến khi nước từ cái bồn rửatay cảm ứng dần dần nhỏ lại, Lục Tiểu Phong mới phản ứng lại, lấy khăn tay racẩn thận chà lâu đống lộn xộn màu đỏ kia. Sốt cà chua đã thấm vào trong lớp vảitrắng, cho dù có chà lau như thế nào chỉ có thể càng lúc càng loang ra, LụcTiểu Phong quyết định thôi. Nàng im lặng ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương,vẻ mặt cô đơn một lần nữa không thể khống chế được.
Nàng chính là người của quá khứ.
Nghe được câu này từ trong miệng một người bạn cũ, dùcó tự an ủi mình rằng đây là sự thật, nàng vẫn khó tránh khỏi thương cảm. LụcTiểu Phong quen biết với Kha Địch mười lăm năm, từ thời cắp sách đến trường đãlà bạn bè, khi đó anh ta vẫn giống như hiện tại, bề ngoài lạnh lùng, tính tìnhcố chấp, thích trầm mặc ít lời, thích ở trong bóng tối quan sát người khác, lờira khỏi miệng đều lạnh như băng. Nhưng mà lúc đó bao giờ anh ta cũng bênh vựcnàng, bất kể là khi nàng cãi nhau cũng người kia, hay là khi đánh lộn, bọn họlà Tam Giác Sắt, Tam Giác Sắt chính hiệu. Nhưng quan hệ chắc chắn không phá nổiđó cũng bị một tay nàng phá vỡ.
Buổi tối hôm đó, hai mắt anh ta đỏ ngầu nói với nàng:“Mông Sa, nếu có thể, thật sự tôi rất muốn giết cậu, sau đó hai chúng ta cùngchết.”
Nàng vĩnh viễn sẽ không quên những lời nói này cùngcặp mắt hận thù đó.
Hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787282/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.