🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày trôi lãng đãng ề à, qua Hạ Chí, đến Đại Thử rồi lại qua Lập Thu.[1]

Trong khoảng thời gian này, Võ Đại Lang ghé quán ba bốn lần để học pha cà phê truyền thống và mua hạt cà phê. Vào lần thứ hai, hắn đưa một tấm bưu thiếp cho Trần Hải Thiên: “Người đưa thư đưa đến đúng lúc tôi chuẩn bị ra ngoài. Sau hôm chúng tôi gặp lại nhau, người ấy gửi cho tôi từ Thượng Hải vào ngày người ấy đi chơi đấy.” Võ Đại Lang nói mà không giấu được sự kích động: “Một tờ thiếp mỏng tang thế này có thể bay qua Thượng Hải đến tay tôi, chứng tỏ tôi và người ấy vẫn còn hy vọng.”

Trần Hải Thiên chỉ muốn chế giễu Võ Đại Lang nhưng phải gắng kìm lại, cầm tờ bưu thiếp lật xem, bên trên viết một dòng chữ.

Núi có cây, cây có cành, tôi thương người, người nào hay.[2]

Anh nhìn câu thơ Việt Nhân Ca uyển chuyển mượt mà, lòng thầm nghi hay mình đọc nhầm, chẳng lẽ tay kỹ sư máy tính này nghiên cứu sâu rộng về thơ ca cổ đại thế?

Chắc Võ Đại Lang nhận ra được thắc mắc của anh, chủ động giải thích: “Câu này là do tôi nhìn thấy lúc người ấy xem ti vi vào sáng ngày hôm đi chơi. Hình như bộ phim ấy tên Dạ Yến thì phải. Tôi có ấn tượng rất sâu sắc với câu thơ này, bởi vậy lúc gửi bưu thiếp, thấy người ấy đứng ở đó mà hoàn toàn không quan tâm tới tôi, trong tích tắc cảm thấy câu thơ này rất hợp với tâm trạng mình nên mới viết thế.”

Võ Đại Lang chỉ vô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tim-thay-nguoi/1774885/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.