Mùa hạ như nuốt chửng lấy Đài Bắc trong cái nóng như rát bỏng thiêu đốt, nực nội oi ả. Trang Tuyết đi siêu thị mua cá hồi, vào bếp làm một trong ba món sở trường: cơm rang cá hồi[1], ăn kèm với salad cà chua và trà dưa gang đặc chế từ Đài Trung.
Mặt trời đang buông mình xuống núi, Trần Hải Thiên dán lên cửa kính tranh phác họa Ngày Mưa ngồi trong cốc cà phê do cậu trai kính vạn hoa vẽ, ở dưới có hàng chữ: “Đại nhân Ngày Mưa đang chơi, thần dân muốn uống cà phê xin mời ấn chuông”, bên cạnh có ngón tay chỉ đến chuông cửa.
“Đại nhân Ngày Mưa, ăn cơm thôi.” Anh ôm Ngày Mưa đi vào bếp. Trang Tuyết đã sắp xong bữa tối, đồng thời đổ đầy bánh quy cho mèo vào bát của Ngày Mưa.
Quái thật đấy. Trần Hải Thiên nghĩ bụng, hình ảnh này là gì nhở? Không phải một nhà ba người thì còn là gì nữa?
Ba người, anh lại nhớ tới sư phụ cà phê của mình. Mấy ngày trước Tam Khẩu[2] nhắn vào fanpage cà phê của anh: “Hoa kim châm nở tháng 8, qua chơi đi tôi đãi cậu bánh mì.” Lúc ấy, anh mới biết Tam Khẩu đã kết hôn. Đối phương là giáo viên tiểu học ở Ngọc Lý – người khiến Tam Khẩu vứt bỏ tất cả ở Đài Bắc, chạy tới Ngọc Lý mở một cửa hàng cà phê bán bánh mì. Bánh mì là do Tam Khẩu tự làm, đó là tình yêu mới trong mấy năm nay của Tam Khẩu. Anh lên mạng xem Ngọc Lý ở đâu, vừa mở bản đồ ra thì đã hiểu ngay vì sao Tam Khẩu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tim-thay-nguoi/1774884/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.