Tác giả: Thâm Hải Tiên Sinh 
Trung - Việt: Linh Thần 
(Tác giả đăng đến chương 14 rồi mà chưa thấy có nước lèo nước canh gì ráo...) 
--- 
Tôi nghĩ vậy, nhích lên để Thôn Xá Na Lâm cõng. 
Tôi nằm trên lưng hắn, quanh chóp mũi vương mùi hương hiu quạnh, chỉ cảm thấy lưng hắn cũng vừa lạnh vừa cứng như lồng ngực hắn vậy, chẳng có chút nhiệt độ nào, hoàn toàn không giống người sống, vả lại còn thấy hang sâu hun hút tối tăm ở đầu kia cây cầu, tôi nảy ra một suy nghĩ khủng khiếp... chắc không phải đây là cầu Nại Hả đấy chứ? 
Ể? Thôn Xá Na Lâm có phải quỷ sai dẫn hồn không? 
Tôi rùng mình: "Thôn Xá Na Lâm... sao người anh lạnh vậy?" 
Hắn không đáp lời, sau lưng tôi rịn mồ hôi lạnh. 
"Tôi... hay là tôi xuống thì hơn." Tôi định buông cổ hắn ra, trong thoáng chốc, bàn tay giữ cổ chân chợt siết lại. 
"Ta... bệnh." 
"Ồ, ồ." Thì ra là vậy. Tôi bật cười, thầm nghĩ mình bị dọa điên rồi. Quỷ sẽ có thể thấy được, sờ được thế này, còn... đẹp trai vậy sao? 
Chưa vào được mấy bước, ánh nến chiếu sáng hai cánh cửa đá đầy ảnh chạm nổi. 
Chưa kịp nhìn rõ mấy hình chạm nổi ấy, cửa đá đã chuyển động ầm ầm, tự động mở ra, tôi đang muốn bảo Thôn Xá Na Lâm thả tôi xuống, hắn đã nhanh hơn một bước, cõng tôi vào trong. 
Ngay giây sau, cửa đá lại khép lại sau lưng. 
Bấy giờ đôi tay giữ chân tôi mới buông lỏng, vì hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tho-cuong-thi/3719689/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.