3.
Tất nhiên bố tôi không thể tìm thấy tôi.
Bởi vì ông ta tức giận với tôi do tôi không chịu nghe lời, không hiểu chuyện, chứ không phải ông ta lo lắng cho sự an toàn của tôi.
Ông ta tìm một người bạn cùng lớp gần đó để hỏi, và bắt đầu chửi rủa trước khi bên kia mở miệng.
Ông ta nói rằng bọn họ vất vả như vậy, nhưng lại nuôi dạy ra một đứa không hiểu chuyện như tôi,
Ông ta nói đợi đến khi tìm thấy tôi, sẽ đánh chet tôi.
Sau khi mắng xong, ông mới hỏi các bạn cùng lớp xem có thấy tôi sau giờ học không.
Sau khi nhận được câu trả lời phủ định, ông ta nhanh chóng cảm ơn và rời đi, khuôn mặt thậm chí còn khó coi hơn trước.
Tôi đi theo sau ông ta, thấy ông ta hút xong điếu thuốc trên tay rồi đi về.
Mẹ tôi đang bận dọn dẹp, thấy phía sau ông không có ai,
Ngay lập tức mặt bà tối sầm lại.
"Vẫn chưa thấy con nhỏ chet tiệt này sao?"
Ba tôi không kiên nhẫn mà nói kệ nó, cứ để nó đi đi, hôm nay cũng đừng về nữa.
Sau đó hai người trực tiếp khóa cửa lại.
Tôi nhìn cánh cửa đóng, rõ ràng tôi không có bị ngăn cách với bên trong,
Rồi lại giống như… vào không được.
Nhiều năm như vậy, trong mắt họ chỉ có buôn bán và họ luôn nói rằng tất cả là vì tôi.
Nhưng họ chưa bao giờ hỏi tôi muốn gì.
Tôi muốn, chỉ là họ có thể dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-the-quay-tro-lai/2896141/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.