Hạ Đạt gật đầu:
"Đúng thế thật, ngày mai chúng ta còn phải tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương nữa, không thể có sơ suất gì được, chẳng như ai kia, có cần chuẩn bị gì đâu".
Hạ Đạt nói xong bèn bỏ đi.
Hạ Sương nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt áy náy, rồi vội vàng đuổi theo bố.
Thấy mấy người nhà họ Hạ rời đi, Lâm Hàn lắc đầu, không biết đợi đến khi Hạ Đạt biết được mình vốn có thể nhờ vào Lâm Hàn mà được ngồi vào chiếc ghế đại biểu chính trong hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương thì sẽ có cảm nhận như thế nào nhỉ?
Dương Lệ thấy cảnh ấy cũng lấy làm lạ, chẳng hiểu chuyện gì cả.
"Ông xã, vụ gì vậy?"
"Không có gì đâu, em đừng để ý", Lâm Hàn lắc đầu, hoàn toàn chẳng để trong lòng.
Đám người nhà họ Hạ vào khách sạn hết thì có một người đi tới chỗ Lâm Hàn, người đó là Tần Liên.
"Anh Lâm", Tần Liên mỉm cười chào hỏi.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, ban nãy anh cũng thấy Tần Liên trong đám đó, cô ấy có vẻ lạc lõng với mọi người, anh thuận miệng nói:
"Chúng tôi đang định đi ngắm cảnh ở cảng Victoria, cô không bận thì có thể đi cùng".
Tần Liên cầu còn không được, cô ấy cũng không thân thiết với đám người kia, nên đang buồn chán, vội nói:
"Anh Lâm chờ tôi một chút, tôi cất hành lý vào phòng đã nhé?"
Lâm Hàn gật đầu, rồi cùng Dương Lệ ngồi xuống sô pha ở đại sảnh chờ.
Chẳng bao lâu sau, Tần Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637756/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.