Một lát sau, đồ ăn đã được bưng lên bàn, cả nhà ngồi xuống bắt đầu ăn cơm.
Dương Cảnh Đào uống hết một ly rượu, chợt nói:
"Thực ra, vẫn còn một chuyện chưa kịp nói cho mấy đứa biết. Đó là tối qua, Tứ Hải đã mất đi tư cách tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương, haiz..."
"Hở? Đang yên đang lành sao lại mất? Anh rể cả à, có chuyện gì vậy?"
Dương Lệ sửng sốt, lộ ra vẻ mặt quan tâm hỏi.
Triệu Tứ Hải cúi đầu, cảm thấy có chút xấu hổ.
Con đường thăng chức của Dương Lệ thì rộng mở, còn đạt được tư cách tham gia hội nghị thượng đỉnh, mà anh ta lại mất đi cơ hội đó.
Nhưng khi đối diện với ánh nhìn của mọi người, anh ta vẫn phải mở miệng nói:
"Anh cũng không biết tại sao lại vậy, tối qua, sau khi về, tổng giám đốc Phùng bỗng nói với anh là mình đã bị hủy bỏ tư cách tham gia hội nghị, hỏi lý do thì ông ấy cũng không nói. Anh bèn gọi mười mấy cuộc cho ông ấy thì bị chặn luôn..."
"Môi trường làm việc đúng là phức tạp, chẳng biết trước được gì".
Dương Lệ khẽ lắc đầu cảm thán, cô cảm thấy Triệu Tứ Hải bị hủy bỏ tư cách, khả năng cao là do sự cạnh tranh trong môi trường làm việc ở công ty Phùng Thạch.
Lúc này, sắc mặt của Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt cũng hơi khó coi.
Triệu Tứ Hải như nhớ tới điều gì, ánh mắt chợt lóe lên nói:
"Đúng rồi Tiểu Lệ, ban nãy em nói mình phụ trách hoàn toàn công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637750/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.