Trong khoảnh khắc tiếp theo, Dương Cảnh Đào gần như chết lặng.
Bên ngoài phòng, những gã mặc áo đen trong tay cầm súng lục đen nhánh, toàn thân toát ra hơi thở lạnh như băng.
Một thanh niên với chiếc cằm gầy gò chầm chậm bước vào, tầm nhìn quét một vòng phòng Tổng thống, cuối cùng rơi vào trên người Dương Cảnh Đào.
Người thanh niên phất tay.
Tức thì, có hai gã bước lên chụp lấy tay ông ta lôi ra ngoài.
"Bảo vệ!"
Dương Cảnh Đào vùng vẫy gào hét, nhưng đều vô ích.
...
"Đây là bố vợ của Lâm Hàn sao?"
Hồng Đạp Thiên quan sát Dương Cảnh Đào từ trên xuống dưới.
Toàn thân Dương Cảnh Đào đều bị dây thừng trói chặt, mặt mày sưng húp.
Lúc ông ta bị đám người áo đen lôi ra khỏi Hilton, liền bị trùm đầu lại rồi nhét vào xe chở đến đây.
"Mấy người có thù hằn gì với thằng Lâm Hàn vô dụng kia thì đi mà bắt nó! Bắt tôi làm gì hả! Tôi có làm gì mấy người đâu!"
Loading...
Dương Cảnh Đào lại nói:
"Ồn quá!"
Hồng Đạp Thiên không nhịn được phất tay: "Dẫn ông ta xuống nhốt lại đi, không cho ăn uống gì cả, cứ bỏ đói ông ta mấy ngày. Ngoài ra, gọi điện cho Lâm Hàn đi!"
Hồng Ngọc đưa mắt ra hiệu cho người khác lôi Dương Cảnh Đào đi.
Kế tiếp, cậu ta nhấc điện thoại lên gọi vào số Lâm Hàn.
"Thưa bác Đạp Thiên, đã kết nối".
Hồng Ngọc đưa điện thoại đến trước mặt Hồng Đạp Thiên.
Hồng Đạp Thiên nhận điện thoại, lạnh lùng mở miệng.
Cùng lúc đó.
"Lâm Hàn, tôi thừa nhận trước đó đã quá xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637649/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.