"Ồ?", ánh mắt Trần Nam nhìn về phía Lâm Hàn, tò mò hỏi: "Lợi hại lắm hả?"
"Vừa nãy tôi thấy cả ba gã vạm vỡ cũng không phải đối thủ của anh ấy, hình như mấy gã đó còn là vệ sĩ mà đều bị anh ấy đập cho nằm một đống".
"Haiz, Tiểu Lộ à, cô vừa ra đời, còn non nớt quá, rất nhiều chuyện cô không biết được đâu", Trần Nam thở dài nói:
"Vả lại, tôi vừa nhận được tin, ba ngày nữa Ngô Xuyên sẽ tiếp nhận vị trí của Trần Vô Cực. Vì thế trong ba ngày này, đương nhiên Ngô Xuyên hoặc là sẽ thu nhận hoặc là càn quét hết sạch tàn dư của băng Lý Vọng Sơn, Hoàng Báo".
"Những con cá lọt lưới như chúng ta, ắt hẳn Ngô Xuyên sẽ không bỏ qua, bây giờ chính là thời điểm để xử lý".
"Hả? Anh Nam, vậy có nghĩa là..."
"Có nghĩa là bây giờ chúng ta có hai con đường để lựa chọn, một là đầu quần cho Ngô Xuyên, hai là bị Ngô Xuyên làm thịt. Đến lúc đó, quán bar Dạ Sắc này của chúng ta cũng phải đóng cửa thôi", Trần Nam thở dài nói tiếp:
"Tuy Lý Vọng Sơn làm rất nhiều chuyện xấu, như quán bar này là của hắn ta cho tôi, tôi cũng rất cảm kích hắn ta. Nếu như đầu quần cho Ngô Xuyên, thì ắt phải sang tay lại quán bar này rồi! Làm như thế trong lòng tôi lại cảm thấy hổ thẹn với Lý Vọng Sơn".
"Dù cậu ấy thật sự có bản lĩnh thì đã sao chứ? Cậu ấy có thể giúp chúng ta ngăn cản một thời chứ sao có thể ngăn cản cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637539/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.